KIM QUI
Óng ánh kiếm vàng sâu đáy nước
Rùa thiêng ngậm miệng nước non Thành
Sóng xô bóng liễu chìm sau nắng
Gió dạt dào thơm hoa sử xanh
MỴ CHÂU
Thê húc buồn như em mất hút
Hiền thê ơi! Tình trắng như mù
Rong ruổi ngựa ta tìm lông ngỗng
Nỏ vàng. Em lạc đến thiên thu
NHỚ VŨ
Thê húc cong người dang nắng. Chói
Nghìn năm đỏ chạch má môi ai?
Đâu em xuân Tố thời thơ Vũ
Đã hắt về đâu bóng liêu trai?
NHỚ THƠ QUANG DŨNG
Sông chảy độc hành vương bóng cọp
Người đi lỗi hẹn dưới sao bay
Đêm nay hoa tỏa mùi hương cũ
Hẳn của Kiều thơm. Hà Nội say.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét