Ừ em, rừng úa mưa vàng
Đốt thêm nhúm thuốc trễ tràng. Tiễn em
Mưa luồng trải lạnh vùng ven
Biển Đông sóng vỗ- buồn len lén chờ
Ừ em, rằng một cuộc cờ
Trán ta ướt đẫm giọt mồ hôi tuôn
Lên xe lòng se se buồn
Trong quân cờ trận bão cuồng bại vong
Từ em cất bước theo chồng
Biển Đông bão rớt. Tự rừng. Nghìn năm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét