Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

TIẾNG VÕNG MẸ ĐƯA

Vẫy đại lên không trung những sắc màu trộn lẩn
Vụt những nét cọ bâng quơ cõi vô định
Những kỹ hà ấn tượng lập thể..lộn đầu viễn cận.

Hét một tiếng lồng lộng lên thinh không
Nổ rền vang nước nhược non bồng
Hợp âm bất hủ, thiên tài âm đồng thanh vọng.

Kéo đám mây xanh viết lời thơ cho gió chuyển
Những tượng trưng hiện thực sắp đặt hiện đại
Những con chữ thành mưa bi thiết trào tuôn dòng chảy.

Mẹ lắc võng số phận, tiếng kẽo kẹt dây da trâu thành ca dao
Những mụn vá số kiếp đè trên chiếc lưng còng hóa dân ca tục ngữ.

Đâu rồi những kỹ hà đồ la mi
Những tượng trưng sắp đặt

Có ai ngồi chiêm nghiệm
Hòang hôn tan trong tiếng chuông chùa ngân nga, bát ngát

Tiếng kẽo kẹt võng đưa hay tiếng nghé nhớ bầy
 Rưng rưng suối nguồn
Lẩn khuất.

                                                                    HB

     

                                                               

KHÔNG

Xuôi tay nhắm mắt, là đi
Thỏng tay bỗng rõ những gì tỉnh mê.

Đêm đêm gió thổi tư bề
Hư không trống ngõ em về được không.

                                        HB.

ÂM

Lấy trăng đọ với tơ vàng
Cuộc rong chơi những bẽ bàng vọng xa
Mai này hoa sẽ là hoa
Trăng nguyên sơ vẫn trăng già, bặt âm.

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

NƠI SINH

Tôi sinh ra,ở một ngôi làng nằm ven ngã ba sông, như phù sa trôi tuột theo dòng đời lăn lốc.
Những buồn vui không thể lấp, tôi muốn trở về kiếm tìm những mơ hồ trên con cầu ván xưa và cúi mặt.
Rún nhau.

..

NGƯỜI MÁY

Bên câu thần chú bí hiểm ta thản nhiên lắng tai nghe định
Google nhắc những điều tưởng đã quên, khẩn trương xé trang đính chính
Hòai niệm robot.

THỜI GIAN

Dấu chân chim trên cát
Lộ tiếng thở rõ mồn một vết hằn đuôi mắt
Thời gian.

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

TỰ THÚ

Đọc lần thứ nhất thơ Bùi
Dăm phần trăm nghĩa nhất thời ngộ ra
Đọc lần thứ x thấu xa
Hiểu thơ Bùi Giáng chỉ là..mơ thôi


Thế nhưng ông vẫn lưu đời
Bài thơ kim cổ tót vời * cỏ hoa

                                       *chữ của Bùi Giáng

Thứ Tư, 7 tháng 11, 2012

VÀ SÔNG RẺ NHÁNH PHÙ SINH










Cúi đầu đọc nhẩm pháp hoa
Ngẩng lên thấy nụ trăng già giởn mây
Thôi thì rót chút rượu cay
Mời thiên thu đến vờn say ánh vàng.


Chiếu thơ xưa vẫn khẻ khàng
Những con chữ tận, đôi hàng đá bia
Rót vào nhau để sẻ chia
Nghe hương lá cỏ đùa khuya đóa quỳnh.


Và sông rẽ nhánh phù sinh
Tím phơn phớt cụm lục bình chậm trôi
Cúi đầu đọc nhẩm, rồi thôi
Áo ai xưa phất cả đời anh say.


Thẳng lưng cho núi ngã dài
Câu kinh nhẩm đọc em ngày xưa đi.

H.B