Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2012

BÃO

Rực rỡ áo len mầu
Lạnh tanh bấc thổi
Như một qủa phụ cơ cầu
Nỗi buồn làm sao em cất nổi?

Lạnh tanh
Lặn trong mắt nhỏ
Là trời sóng ục cơm sôi
Ngầu con nước dữ

Lòng ta gió giật
Bão xô đến tận chân trời
Cúi nhặt cành trăm năm
Gãy đổ

Rồi cũng hồn nhiên tô tí son hồng
Khẽ nở chùm hoa báo bão
Vô vọng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét