Tặng Nguyễn Bạch Dương và Tô Nhược Châu*
Đã chết rồi sao? Mù sương thu
Tờ thư vàng mực tím công phu
Ô hay cuộc lữ còn luân lạc
Nên vó bộ hành lục bát ru.
Đã chết rồi sao đôi lứa xưa
Tình ca hương lửa bước giao mùa
Ta theo kiếp sống cùng mây biếc
Rằng hát bài ca vạn cổ xưa
Đâu tiếng nguyệt cầm tung gió nhớ
Tóc thề bay- Tóc thề bay bay
Đâu chim hòang thổ mười phương lạc?
Chút máu vườn thơm tinh túy đầy
Khóm xanh thiên tuế gai còn nhọn
Áo cũ hài xưa lãng đãng theo
Há chẳng vì nhau còn nặng nợ
Tình nhân gian mảnh vàng trăng treo.
Trăng đâu mất? Bụi trời che khuất
Gió cuồng xoay, hư ảnh lìa tan
Ta nhen chút lửa lòng thương tưởng
Là bóng chim vàng nhẹ cánh sang.
*Bài thơ này được viết khá lâu, anh NBD
gửi đăng báo Cần Thơ, mục Người đồng bằng, trên dưới
hai mươi năm rồi. Hôm nay, ngồi gõ lại bài thơ nầy, xem như
nén hương, thương tưởng hai nhà thơ dã đi vào cõi vĩnh hằng.
Hồng Băng
Thanh minh, Nhâm Thìn
2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét