Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

Ở MAI HƯƠNG BẮT GẶP ĐÓA QÙY VÀNG








Những giọt lệ đặc quánh
Không lăn nổi trên má
Rớt vào nhịp đập của trái tim
Rưng rưng tình. Lạ

Và có lẽ lòng tôi lọan nhịp
Thương dây trầu vàng ngọai già
Vượt chồi ôm cọc khô
Nụ cười đặc quánh

Tôi có con sông và chiếc cầu ngang trái
Phạch ngực hẹn hò
Mỹ miều như trăng hiền hòa như khói
Hương đọng cánh hoa qùy khô

Ơi con suối nào chảy về phương vĩnh cửu
Như sợi tóc em thơm mùi nhạt phai

Tôi có cánh hoa ngọc lan
Bay một trời phố huyện
Ép cánh hoa phượng
Tên học trò già ướm mộng mùa thi

Vá chiếc áo tơ tĩnh lặng
Trăm năm cùng quá khứ
Giả vờ như tên tật nguyền
Mang vết thương mong manh

Hiền như em mà cũng đọa được đời anh
Hiền như em mà cũng lụy một đời anh

Tôi giận chính mình
Khi thấy nỗi đau biến thành hạnh phúc
Dại khờ nâng niu

Ơi cánh hoa qùy vàng
Bắt gặp trong chiều Mai Hương lang thang.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét