Những đường cày phũ phàng rạch nát chân dung của đất
Vỡ toang cơn đau mùa sinh sôi
Lúa xanh vọng trời
Thỏi son nào chăm chút kẻ hình trái tim lên đôi môi em
( Còn không trái tim trong lồng ngực?)
Đêm say nồng. Ơi! cái thuở đơm đầy mực tím
Trái tim đập những quãng dài nha phiến
Là nhú mầm tàn phai
Cặp kè vuốt lửa Tình yêu, Biển, Núi, Mặt trời
Say! Cả hòang hôn và đêm lừ đừ say
Tôi ngồi nhìn những vệt bùn vươn đầy bắp chân
Đau nỗi đau mùa lúa
Không đành nhìn máu đất thẫm vào thỏi son em
Lúa ói đòng thương hoa chóc tím
Có trái tim nào run như chiếc đuôi thạch sùng vừa đứt
Khi đột ngột giã từ thơ ngây
Đóa hoa sen giã từ màu ngọc, hồng lên nhân ngãi
Rồi bay xa, bay xa như dấu lặng buồn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét