Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

TUỆ NHƯ: CUỘC RONG CHƠI TỪ ĐỘ (tiếp theo)

   Tôi có chút duyên may được đọc một phần trong tập Chơn Lý của Minh Đăng Quang, vị Tổ sư Khất sĩ Việt Nam, đã để lại trong lòng mình niềm tôn kính tuyệt đối. Ở đó, tôi nghe lại lời giảng của Người. Tâm tịnh tức pháp tịnh, nay được hoá thành thơ :
                "  Cánh hoa chơn lý thơm đầy
                    Tâm kia thanh tịnh, cõi này trang nghiêm"
   Tâm ấy đã biến cằn khô, hoang mạc thành:
                  "Giờ đây đâu cũng sông Hằng
                  " Cũng non Tuyết lãnh, cũng trăng dịu huyền"
   Cánh chim Phượng Hoàng ấy lướt ngàn mây, hay sự hoá thân ấy chính là pháp thân.



        Cuộc người vốn đầy trắc ẩn, có một sức hành nghiệp lực ẩn chìm trong Tàng thức, Nghiệp đợi chút duyên để hiện hành. Đọc Gọi Em: Lóng lánh lời kinh Bát Nhã. Ở đó có bóng đang tiền trần, con tằm bên chiếc lá dâu xanh, bụi và hạt ngọc.
                " Gió lùa hạt bụi về non
          "Hào quang kết tụ Ngọc tròn kim cương"
   Có một xác tín  rằng- Nghiệp kia cũng là hư huyễn! Sự xác tín ấy như ngọn hải đăng sáng soi, củng cố niềm tin sạch nghiệp. Muốn vậy:
            "Xin em quẳng gánh vô thường"
   Từ đó, vượt lên cái nhìn tục đế, chân đế và nhận ra rằng pháp giới này là biến hiện tương ưng, là như huyễn:
         "Sắc không nào chẳng mang hình huyễn như"
  Hay:
         "Đâu đâu cũng Phật, vượt ngoài sắc không"
   Xếp lại xấp bản thảo, giờ đây trong tôi vẫn hiển hiện người lãng tử năm nào, vẫn vai nghiêng áo
bụi, giữa đêm trường tỉnh giấc:
      "Giấc mơ tỉnh giữa đêm trường
Áo trầm luân trắng mười phương tâm hồng"


Lời giới thiệu trên đây ví như ngọn gió.
Nó có đem lại sự tươi mát, ngát hương nào đó chẳng qua vì từ vườn cây mà Thầy Tuệ Như đã dầy công vun trồng. Hay nói một cách khác, những con chữ đã trỗ bông, tỏa hương .. dâng tặng niềm an lạc đến với mọi người.
                   Trà Vinh, 01g 14.07.2015
                                 Hồng Băng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét