Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

VÔ THƯỜNG MỘT ÁNG MÂY TRÔi

                                                                             Nhớ trường tôi, dựa biển

Bụi mù theo chuyến xe trưa
Hạt phiêu lãng rụng xuống vừa cuộc đi
Ngõ ba tình rụng, phân kỳ
Thẳm đêm lụn dọi một vì sao băng.

Nâng ly uống cạn. Cung trầm
Rồi thôi, thôi nhé vũng đầm hường nhan
Xin gom tóc kẹp, bẽ bàng
Thề xưa xỏa óng  dấu ngàn sóng trôi.

Vô thường một áng mây trôi
Vườn sau trái ửng và tôi nương mình.

                                 HB

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét