TRẦN YÊN THẢO
Nhà thơ Trần Yên Thảo và HB |
Không
đố kỵ tháp ngà, nhưng cũng không lìa xa quê mùa dân dã. Hồng Băng lúc nào cũng
đưa cảnh giới “Vô phân biệt và vô sai biệt” thể nhập từng ngộ cảnh đời thường.
Những trang bản
thảo đã giúp tôi phát hiện một phẩm cách khiêm cung thầm lặng của Hồng Băng.
Anh không hề coi thường mỗi ngọn rau tấc đất, vì đó là một trong những yếu tố
làm thành lịch sử loài người. Anh cũng không hề đem những con đường mòn lầy lội
gập ghềnh sánh với siêu xa lộ, vì nơi đó từng in những vết chân sớm sủa của
lịch sử loài người. Anh cũng không hề vô tâm trước những nấm mộ, vì bên dưới
mỗi mộ bia đều cất đựng một phần lịch sử loài người.
Thơ Hồng Băng
thường cho tôi cảm giác, hình như ý tưởng cốt lõi vẫn còn ẩn núp đâu đó bên
ngoài ngữ ngôn văn tự. Có lẽ do tấm lòng trĩu nặng trước mọi ngộ cảnh, nên anh
thường khi thất vọng trước sự hạn hẹp của văn tự. Cũng tất nhiên thôi! Vì “Ý
tại ngôn ngoại” bao giờ cũng là cảnh giới tầm cao của cả kinh điển lẫn thi ca.
Tất cả đều là diện
mạo đặc thù, khi ẩn khi hiện, trong thơ Hồng Băng. Tôi thấy sao nói vậy. Không
dám nói nhiều, vì lắm lời rất dễ bị sáo rỗng.
Trần
Yên Thảo
SaiGon, tháng 8. 2013.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét