Ơi mùa xa vắng ập về
Chú chim cổ cườm gù vương phúc hậu
Cuộc phiêu linh trầm lắng
Có bao giờ lẵng lặng
Em nhìn nụ cười trăng bàng bạc dấu xưa
Thu
Về đây heo may
Phận người lắt lay
Em có bao giờ vàng
Như nụ cười hiền thục
Thu
Tôi hát lời ca lá rớt
Vang vang lãng đãng hiên người
Em có bao giờ xanh
Như nụ cười rong rêu mọng ướt
Thu
Tôi viết bài thơ tháng tám
Buồn ai len lén khép mi
Mây che trăng mờ xuồng neo cổ độ
Em có bao giờ
Mở lại cửa xuân thì
Thu
Nâng niu em như nâng niu mùa
Lá bay
Khẳng khiu cành u mê
Chia tay là để quay về
Mon men rồi gặp nụ cười quê
Thu.
HB
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét