Thôi em,
Mình đã trùng phùng
Đã xao xác lạc, giữa chừng
Quạnh hiu.
Bây giờ,
Lá rụng vàng xiêu
Dám xin
Nửa nụ cười yêu. Thuở nào!
Chỉ là lá cỏ...xôn xao
Để mai đọng giọt sương chao, lặng chờ
Trải lòng, nhặt chút hương tơ
Nương trong tóc thả hững hờ...
Quắt quay
Thôi em ngày chẳng còn dài
Đèn khêu
Giọt cuối mực mài
Chữ
Không
Trong Trường ca RRNC
HB
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét