TĨNH
Có chút hương nồng trong chén rượu
Men ngàn năm sóng sánh rập rờn
Úp ly cố nuốt ngày oan khuất
Một tiếng khà thôi, vượt vũ môn.
NGUYÊN
Em cúi nhặt cũng là em nhận lại
Một trời lồng lộng ánh quang minh
Em cúi nhặt cũng là em thấy lại
Chút liềm trăng lấm tấm,,Giọt sương trinh (.)
SƠ
Chùm trứng cá gọi bầy trao trão
Hương nguyên sơ ngược gió thơm nồng
Em cúi xuống phá tan vùng mắt bão
Bằng lặng im, xuồng cỏn qua sông.
Lá, gai..nở nụ hoa hồng
Giữa trùng sóng dội tưởng dòng tịch nhiên.
(.) Chút liềm trăng lấm tấm. biểu tượng chữ Tâm.
HB.
Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014
VU LAN
Dùi dộng gióng u minh
Phong Đô hoa trắng nở
Xòe ra ngàn cánh mở
Ngân vang trời siêu sinh
Thánh Thất TràVinh, VL.2013
HB
Phong Đô hoa trắng nở
Xòe ra ngàn cánh mở
Ngân vang trời siêu sinh
Thánh Thất TràVinh, VL.2013
HB
Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2014
BẾN SÔNG
Lá me rơi hụt hẩng
Vấp chân cầu trăm năm
Mang niềm riêng ngút ngàn
Gờn gợn ngày xa xăm.
Có những điều không nói
Đem về thả bến sông
Có những điều không dám
Nâng niu- Dẫu một lần!
Lang thang vùng biển nhớ
Khói sóng mờ mờ tan
Hình như mình đang thấy
Vẫn một mình lặng câm
Yêu người sao tức ngực ?
Hít một hơi thật sâu
Yêu em thành khuyết tật!
Thở một hơi thật dài.
Lén nhìn con bướm lượn
Chớp cánh dừng trên hoa
Bướm ơi, bờ giậu ấy
Mắt biếc vời vợi xa.
Hình như vừa ú ớ
Hình như hoa đã tàn
Không sao, mình vẫn đợi
Lang thang là cưu mang.
Ủ những điều không nói
Hạt nẫy mầm thành cây
Và những điều không dám
Giờ thành thơ, thơ ngây.
Dường như chiều đã xuống
Bài thơ này cho ai?
Chỉ một mình tôi biết
Và một mình ta hay.
HB
Vấp chân cầu trăm năm
Mang niềm riêng ngút ngàn
Gờn gợn ngày xa xăm.
Có những điều không nói
Đem về thả bến sông
Có những điều không dám
Nâng niu- Dẫu một lần!
Lang thang vùng biển nhớ
Khói sóng mờ mờ tan
Hình như mình đang thấy
Vẫn một mình lặng câm
Yêu người sao tức ngực ?
Hít một hơi thật sâu
Yêu em thành khuyết tật!
Thở một hơi thật dài.
Lén nhìn con bướm lượn
Chớp cánh dừng trên hoa
Bướm ơi, bờ giậu ấy
Mắt biếc vời vợi xa.
Hình như vừa ú ớ
Hình như hoa đã tàn
Không sao, mình vẫn đợi
Lang thang là cưu mang.
Ủ những điều không nói
Hạt nẫy mầm thành cây
Và những điều không dám
Giờ thành thơ, thơ ngây.
Dường như chiều đã xuống
Bài thơ này cho ai?
Chỉ một mình tôi biết
Và một mình ta hay.
HB
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)