Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

TỘI

Biết người nương lá qua sông
Tôi nom sóng biếc tìm không thấy gì!

Đầu nguồn biền biệt em đi
Gót son hằn dấu trong ly rượu tàn!
                                  HB

BÊN ĐƯỜNG NGUYÊN SƯƠNG

Biển trời mênh mông
Rực ngày nắng sáng
Phiêu lưu bềnh bồng
Giọt nào hư không?
                   

Lóe lên rồi tắt
Sáng tối vòng đời
Đi qua một kiếp
Vỡ òa sinh sôi


Khởi lập chút tình
Lên con chữ cũ
Có thác có ghềnh
Trùng sinh cuộc lữ


Rồi cũng gặp người
Bên đường nguyên sương
Tháp thô dáng mộc
Bên hoa chân thường.
            ( Trích Vấn, luân hồi, Nghiệp, Thấy Tâm)


                       HB

ĐỌAN

Gỡ mối trùng vây ngoi ngóp thở
Trở về e ấp bóng chiều đưa
Có nghĩa mùa đang đơm kết trái
Hạt hồn nhiên nhú vẫn như xưa.
                             HB

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

NHẬP CUỘC

Cũng từ chấp nhặt duyên người
Đứng trôi ròng kiệt... một đời lụy đau
Vốc đầy tay bụm nước xao
Khe hư huyễn nhõ giọt vào tử sinh.
                        Trích Duyên sinh quan
                                      HB

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

MẶC

Ừ vẫn đương thì- Râu tóc trắng
Mặc chiều hấp hối ráng hồn nhiên
Một vai áo khóac huơ cùng gió
Tưởng gặp vườn xưa nắng dọi thềm.
                                    HB

Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014

THÁNG TÁM

Ơi mùa xa vắng ập về
Chú chim cổ cườm gù vương phúc hậu
Cuộc phiêu linh trầm lắng
Có bao giờ lẵng lặng
Em nhìn nụ cười trăng bàng bạc dấu xưa
Thu


Về đây heo may
Phận người lắt lay
Em có bao giờ vàng
Như nụ cười hiền thục
Thu


Tôi hát lời ca lá rớt
Vang vang lãng đãng hiên người
Em có bao giờ xanh
Như nụ cười rong rêu mọng ướt
Thu


Tôi viết bài thơ tháng tám
Buồn ai len lén khép mi
Mây che trăng mờ xuồng neo cổ độ
Em có bao giờ
Mở lại cửa xuân thì
Thu

Nâng niu em như nâng niu mùa
Lá bay
Khẳng khiu cành u mê

Chia tay là để quay về
Mon men rồi gặp nụ cười quê
Thu.

                                   HB

MẸ

Mấy hủ mắm rỗng
Chỏng trơ nồi soong
Vài bông lúa mót
Mẹ tôi đi ruộng tinh sương
Gióng gánh nhẹ tênh đường về hòang hôn chín đỏ.

Mai khói bay mùi rơm rạ
Gió quấn hương đồng
Phả  ấm những đường đêm mây trăng mờ tỏ
Giọt vàng
Qua kẻ lá sương.
Thả trôi chang chang nắng đổ.

Mẹ tôi đi ruộng về
Gióng gánh là nhúm rau đồng tiền, củ năng, hoa chóc
Ơi cái màu tim tím mải mê
Vàng điên điển, vàng theo tiếng chim mùa tu hú

Mẹ tôi, người con gái ấy
Bỏ quê theo chồng về những bến sông
Gióng gánh không còn nhánh lúa mót, rau chóc tím bông
Dạt cánh chim di


Tảo tần tất bật
Kẽo kẹt đòn gánh cân con, vai chai đạo nghĩa cương thường
Đến khi sức mỏn hơi mòn
Dõi theo bầy cháu.

Giờ, Mẹ đã về bên ngoại
Nằm nhìn trăng leo ngọn tre
Cạnh cây dừa cụt ngọn
Có đôi chim bìm bịp đi về

Nước ròng, nước lớn
Mẹ ơi!
Hạt bụi vô ưu sao mãi chìm trong mắt!

                           Vu lan 2014
                                                    HB